Uyên Di

Trời cuối đông Melbourne lạnh, cái lạnh quyết liệt, thấu xương, để khi nàng đi khỏi, người Melbourne còn phải nhắc về nàng…Chiều nay nhận được món quà từ vùng đất Mỹ ấm áp. Đọc những quyển sách thuộc dạng trải lòng là y như đang có thêm người bạn không ngại những khoảng tối trần gian, sẳn sàng mở lòng mình cho người đời san sẻ.

Xin cảm ơn món quà tinh thần của anh Alain Bao! Luôn chúc anh và nàng mãi mãi đẹp đôi, sẽ dệt thêm nhiều những vần thơ lãng mạn yêu đương!UYENDI_NHANXET

Sáng nay vừa đọc xong tập ký truyện Nước Mắt Mùa Đông của anh Alain Baogởi tặng từ đất Mỹ xa xôi.

Tuần nay, mỗi ngày dành ít phút vừa nhâm nhi cà phê buổi sáng, vừa đọc vài trang sách của anh. Được vài truyện ngắn, tôi nhận ra một điều, mỗi ngày mình sống là một câu chuyện.

Sống vội vàng hời hợt hay chịu khó sống chậm lại để tận hưởng hết dư vị của thế nhân từ những tình đời thay trắng đổi đen, lòng ích kỷ, ganh tỵ đến những tấm lòng đầy vị tha, thông cảm… Đó là sự lựa chọn chủ động của ta, như khi dùng cà phê bạn muốn thêm bao nhiêu muỗng đường? Hay là không?

Tôi vốn thích viết, dù chẳng để làm gì hay hay ho gì, nhưng vì sự đồng cảm đó nên rất quý những ai chịu khó trải lòng mình qua trang giấy.

(Như một lời cảm ơn)

Uyên Di

 

40248443_10211033785315487_6070471660513787904_n

Uyên Di

Advertisement