Độc Giả Kim Hoa :

Đã lâu rồi vì cuộc sống bận rộn nên tôi đã mất đi cái thói quen đọc truyện xưa kia. Tình cờ 1 người bạn text tôi 1 cái link & bảo tôi khi nào rảnh thì đọc thử xem sao. Tôi ậm ừ rồi quên bẵng đi cho đến 1 hôm tôi tình cờ muốn nhắn tin lại cho người bạn ấy thì thấy lại cái link cũ kia. Vì lúc đó có chút thời gian rảnh nên tôi tò mò click vào cái link ấy. Thế rồi tôi đã bị cuốn hút vào truyên ngắn đó từ lúc nào không hay. Tình tiết của truyên không ly kỳ hấp dẫn như trong các truyện ngắn của các nhà văn chuyên nghiệp khác thường dùng để “câu” đọc giả, nhưng lối viết đơn giản, mộc mạc, rất thật & “nguyên chất” của tác giả này đã thật sự cuốn hút tôi. Một cảm giác như được uống lại vị ngọt lịm nguyên chất từ một trái dừa xiêm Bến Tre vừa được hái xuống. Nó hoàn toàn khác hẳn với vị ngọt gắt của thứ nước dừa từ các lon giải khát công nghiệp vẫn được quảng cáo là “Nước dừa non nguyên chất” mà từ lúc xa VN tôi vẫn thỉnh thỏang uống mỗi khi thèm. Như 1 người bị khát từ lâu, tôi lần mò tìm đọc các truyện ngắn của tác giả đã đăng tải online. Sau đó tôi biết ra được tên của tác giả này là Bảo Phán.  Anh chỉ là 1 cây bút nghiệp dư hải ngoại, thật ra công việc chính của anh ta là toán thống kê tại 1 trường đại học tại Mỹ và là 1 người rất đam mê & giỏi âm nhạc. Có lẽ chính vì sự tổng hợp của những tố chất khác biệt đó, nên cách viết của anh rất gọn gàng, rõ ràng & đi thẳng vào những điều mà anh muốn diễn đạt như 1 mathematician giải 1 bài toán học vậy. Tuy nhiên tôi lại không cảm thấy văn của anh bị khô khan mà thay vào đó là sự thoải mái đến từ 1 cảm giác rất gần gũi với các nhân vật & diễn tiến trong truyện.  Có lẽ vì những gì anh viết rất tương tự với những gì tôi vẫn nghe & thấy trong đời sống hàng ngày mà vì sự bận rộn của cuộc sống, tôi đã vô tình bỏ qua nên không thấy được chiều sâu & nét đẹp của những điều bình thường ấy. Chính điều này đã tạo ra một sự thu hút rất tự nhiên & cũng để lại trong tôi những cảm xúc khó quên sau khi đọc truyên của anh. Một cảm giác mà tôi có thể ví như khi ta bình tâm lắng nghe 1 bài acoustic guitar song quen thuộc & sau khi nghe xong rồi nó để lại 1 âm hưởng khó quên trong ta mà chỉ có những nhạc công play bằng cảm xúc thật mới tạo ra được.

Kim Hoa


Advertisement